settings icon
share icon
Câu hỏi

Kinh Thánh nói gì về tình yêu bản thân / Yêu chính mình?

Trả lời


Tình yêu được mô tả trong Kinh Thánh hoàn toàn khác với tình yêu được thế gian tán thành. Tình yêu thương trong Kinh Thánh là vị tha và vô điều kiện, trong khi tình yêu thương của thế gian được đặc trưng bởi sự ích kỷ. Trong những phần Kinh Thánh sau đây, chúng ta thấy rằng tình yêu thương không tồn tại ngoài Đức Chúa Trời và tình yêu thương đích thực chỉ có thể được trải nghiệm bởi người đã trực tiếp trải nghiệm tình yêu thương của chính Đức Chúa Trời:

Rô-ma 13:9–10, “Vả, những điều răn nầy: Ngươi chớ phạm tội tà dâm, chớ giết người, chớ trộm cướp, chớ tham lam, và mọi điều răn khác nữa, bất luận điều nào, đều tóm lại trong một lời nầy: Ngươi phải yêu kẻ lân cận mình như mình. Sự yêu thương chẳng hề làm hại kẻ lân cận; vậy yêu thương là sự làm trọn luật pháp.”

Giăng 13:34–35, “Ta ban cho các ngươi một điều răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ ta.”

1 Giăng 4:16–19, “Chúng ta đã biết và tin sự yêu thương của Đức Chúa Trời đối với chúng ta. Đức Chúa Trời tức là sự yêu thương, ai ở trong sự yêu thương, là ở trong Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời ở trong người ấy. Nầy vì sao mà sự yêu thương được nên trọn vẹn trong chúng ta, hầu cho chúng ta được lòng mạnh bạo trong ngày xét đoán, ấy là Chúa thể nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế gian nầy. Quyết chẳng có điều sợ hãi trong sự yêu thương, nhưng sự yêu thương trọn vẹn thì cắt bỏ sự sợ hãi; vì sự sợ hãi có hình phạt, và kẻ đã sợ hãi thì không được trọn vẹn trong sự yêu thương. Chúng ta yêu, vì Chúa đã yêu chúng ta trước.”

Câu nói “yêu người lân cận như chính mình” không phải là mệnh lệnh yêu chính bản thân mình. Yêu bản thân là điều tự nhiên và bình thường—đó là quan điểm mặc định của chúng ta. Không thiếu tình yêu bản thân trong thế giới của chúng ta. Mệnh lệnh “yêu người lân cận như chính mình” về cơ bản là bảo chúng ta đối xử với người khác cũng như chúng ta đối xử với chính mình. Kinh Thánh không bao giờ ra lệnh cho chúng ta phải yêu bản thân mình; nó được giả định rằng chúng ta đã làm. Trên thực tế, những người trong tình trạng chưa được tái sinh yêu bản thân họ quá nhiều – đó là nan đề của chúng ta.

Trong câu chuyện ngụ ngôn của Chúa Giê-su về người Sa-ma-ri nhân lành, chỉ có một người tỏ ra mình là người lân cận thực sự với người đàn ông đang cần giúp đỡ: người Sa-ma-ri (Lu-ca 10:30-37). Có hai người khác, một thầy tế lễ và một người Lê-vi, đã từ chối giúp đỡ người đàn ông đang cần giúp đỡ. Việc họ không thể hiện tình yêu với người bị thương không phải là kết quả của việc họ yêu bản thân quá ít; đó là kết quả của việc họ quá yêu bản thân và do đó đặt lợi ích của họ lên hàng đầu. Người Sa-ma-ri đã thể hiện tình yêu thương chân thật—anh ta đã cho đi thời gian, nguồn lực và tiền bạc mà không màng đến bản thân. Trọng tâm của anh hướng ra bên ngoài, không hướng vào bên trong. Chúa Giê-su trình bày câu chuyện này như một minh họa về ý nghĩa của việc yêu thương người lân cận như chính mình (Lu-ca 10:25-29).

Chúng ta phải rời mắt khỏi chính mình và quan tâm đến người khác. Sự trưởng thành của Cơ đốc nhân đòi hỏi điều đó. “Chớ làm sự chi vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình. Mỗi người trong anh em chớ chăm về lợi riêng mình, nhưng phải chăm về lợi kẻ khác nữa” (Phi-líp 2:3–4). Theo đoạn văn này, yêu thương người khác đòi hỏi sự khiêm nhường, tôn trọng người khác hơn mình và nỗ lực có ý thức để đặt lợi ích của người khác lên hàng đầu. Bất cứ điều gì ít hơn điều này là ích kỷ và vô ích—và không đạt được tiêu chuẩn của Đấng Christ.

Không nên coi những điều này có nghĩa là chúng ta nên coi mình là “vô giá trị”. Kinh Thánh dạy rằng chúng ta được tạo ra theo hình ảnh của Thượng Đế, và chỉ sự thật đó thôi cũng mang lại cho chúng ta giá trị to lớn (xin xem Lu Ca 12:7). Quan điểm cân bằng trong Kinh Thánh cho rằng chúng ta là tạo vật độc nhất của Đức Chúa Trời, được Đức Chúa Trời yêu thương bất chấp tội lỗi của chúng ta và được Đấng Christ cứu chuộc. Trong tình yêu của Ngài, chúng ta có thể yêu người khác.

Chúng ta yêu người khác dựa trên tình yêu vĩnh cửu của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta trong Đấng Christ. Để đáp lại tình yêu thương này, chúng ta chia sẻ nó với tất cả những người mà chúng ta tiếp xúc—"những người lân cận" của chúng ta. Một người lo lắng rằng anh ta không đủ yêu bản thân mình là đã tập chú sai chỗ. Mối quan tâm của anh ta, theo Kinh Thánh, phải là tình yêu của anh ấy đối với Chúa và tình yêu của anh ấy đối với người lân cận. “Bản thân” là thứ mà chúng ta muốn tránh xa để chúng ta có thể hướng tình yêu thương ra bên ngoài như chúng ta nên làm.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Kinh Thánh nói gì về tình yêu bản thân / Yêu chính mình?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries