settings icon
share icon
Câu hỏi

Những ai là tuyển dân của Chúa?

Trả lời


Nói một cách đơn giản, “tuyển dân của Chúa” là những ai Chúa định trước cho sự cứu chuộc. Họ được gọi là “tuyển dân” vì từ đó gắn liền với khái niệm được chọn lựa. Mỗi 4 năm 1 lần ở Hoa Kỳ, các cư dân nước này sẽ “tuyển chọn” một Tổng thống-cụ thể là, họ sẽ chọn ai người sẽ phục vụ trong chức vụ đó. Tương tự với Chúa và những người được cứu; Chúa chọn những ai sẽ được cứu. Đây đơn thuần là sự tuyển chọn của Chúa.

Thực tế là, khái niệm Chúa lựa chọn ai được cứu không có gì đáng tranh cãi. Điều đáng bàn luận là bằng cách nào hay như thế nào Chúa sẽ chọn người nào được cứu. Xuyên suốt lịch sử hội thánh, có 2 quan điểm chính về lý thuyết tuyển chọn (hay sự định trước). Một quan điểm là, dựa trên cái mà chúng ta gọi là những điều tiên liệu hay thấy trước, dạy rằng Chúa, bằng sự toàn tri của Ngài, biết người nào trong một thời điểm của cuộc đời sẽ dựa vào tự do ý chí của bản than đặt niềm tin và dự nương cậy nơi Chúa Giê-su Christ để được cứu. Dựa vào nền tảng là những tiên liệu của Ngài, Chúa lựa những người “từ trước buổi sang thế” (Ê-phê-sô 1:4). Đây là quan điểm của phần lớn các người Tin Lành ở Mỹ.

Quan điểm thứ 2 là quan điểm Augustinô, đại để dạy rằng Chúa không chỉ lựa chọn bằng thần tánh của Ngài những ai sẽ đặt niềm tin nơi Chúa Giê-su Christ, nhưng cũng lựa chọn ban cho những người này đức tin nơi đấng Christ. Nói cách khác, sự lựa chọn của Chúa về sự cứu chuộc không dựa vào những điều thấy trước về đức tin của một cá nhân, nhưng dựa vào ân điển tể trị tuỳ ý Chúa Toàn Năng. Chúa lựa chọn những ai được cứu, và vào thời điểm thích hợp những người này sẽ đặt niềm tin nơi đấng Christ vì Chúa đã chọn họ.

Sự khác biệt xuất hiện ở điểm này: ai là người có lựa chọn quyết định trong sự cứu chuộc-Chúa hay con người? Ở quan điểm thứ nhất (quan điểm dựa trên sự tiên liệu), con người có quyền quyết định; tự do ý chí của con người sẽ làm chủ và trở thành nhân tố quyết định trong sự lựa chọn của Chúa. Chúa có thể ban cho sự cứu chuộc thông qua Chúa Giê-su Christ, nhưng con người phải chọn đấng Christ cho chính mình để nhận lãnh sự cứu chuộc này. Sau cùng, quan điểm này khiến Chúa trở nên không còn quyền hạn gì và tước bỏ sự tể trị cua Ngài. Quan điểm này đặt Đấng Sáng Tạo phụ thuộc vào vật thọ tạo; nếu Chúa muốn con người vào thiên đàng, Ngài chỉ biết hy vọng rằng con người bằng tự do ý chí sẽ chọn đi theo con đường cứu chuộc mà Ngài định ra. Trong thực tế, quan điểm tuyển chọn dựa vào tiên liệu không hề có tính chất của sự lựa chọn một chút nào, bởi vì Chúa không thật sự lựa chọn-Ngài chỉ xác nhận lại. Con người là người lựa chọn quyết định.

Trong quan điểm Augustinô, Chúa có quyền điều khiển tất cả; Ngài là đấng theo ý muốn chủ tể của Ngài, có thể tự do chọn lựa ai Ngài sẽ cứu. Ngài không chỉ lựa ai Ngài sẽ cứu, nhưng Ngài cũng thật sự làm nên sự cứu chuộc của họ. Hơn là chỉ tạo ra sự cứu chuộc, Ngài còn chọn ai Ngài sẽ cứu và cứu họ. Quan điểm này đặt Chúa vào vị chí chính xác là Đấng Tạo Hoá và Đấng Chủ Tể.

Quan điểm Augustinô không phải không có những vấn đề của riêng nó. Các nhà phê bình nói rằng quan điểm này tước đoạt tự do ý chí của con người. Nếu Chúa chọn ai sẽ được cứu, thì việc con người tin nhận có ý nghĩa gì? Tại sao phải truyền bá Phúc âm? Hơn nữa, nếu Chúa tuyển chọn theo như ý định chủ tể của Ngài, thì chúng ta có trách nhiệm gì trong hành động của chúng ta nữa? Đây là những câu hỏi đích đáng để trả lời. Một trong những đoạn Kinh Thánh thích hợp để trả lời câu hỏi này là Rô-ma 9, là đoạn Kinh Thánh rất chuyên sâu giải quyết vấn đề tể trị của Chúa trong sự tuyển chọn.

Ngữ cảnh của đoạn Kinh Thánh này bắt đầu từ Rô-ma 8, kết thúc với cao trào của sự ngợi ca: “Vì tôi chắc rằng…[chẳng có gì] trong các vật thọ tạo, có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta” (Rô-ma 8:38-39). Điều này dẫn Phao-lô tới việc xem xét người Do Thái sẽ có thể phản ứng với sự thật này. Trong khi Chúa Giê-su đến với các đứa con bị lạc của Ít-sơ-ra-ên và trong khi các hội thánh ban đầu bao gồm phần lớn là người Do Thái, phúc âm được truyền bá tới người ngoại nhanh hơn nhiều so với trong người Do Thái. Thực tế, phần lớn người Do Thái coi phúc âm như một sai lầm (“gương xấu”, 1 Cô-rinh-tô 1:23) và từ chối Chúa Giê-su. Nó dẫn tới việc người Do Thái thông thường có thể tự hỏi liệu kế hoạch tuyển dân của Chúa có bị thất bại hay không, khi phần lớn người Do Thái từ chối sứ điệp phúc âm.

Xuyên suốt Rô-ma 9, Phao-lô dẫn ra một cách rất hệ thống mạch lạc rằng sự tuyển dân theo sự tể trị của Chúa đã được thực hiện từ buổi ban đầu. Ông bắt đầu với một phát ngôn trọng điểm “Vì không phải mọi người Do-thái đều là người Do-thái thật” (Rô-ma 9:6). Điều này có nghĩa nghĩa là không phải mọi người trong tộc Ít-sơ-ra-ên (là những người thuộc về huyết thống của Áp-ra-ham, I-sác và Gia-cốp) đều thuộc về nước Ít-sơ-ra-ên thật (tuyển dân của Chúa). Xem xét lịch sử Ít-sơ-ra-ên, Phao-lô dẫn ra rằng Chúa chọn I-sác thay vì Ít-ma-ên và Gia-cốp thay vì Ê-sau. Đề phòng trường hợp ai đó có thể nói rằng Chúa chọn những người này dựa trên đức tin hay công việc lành mà họ sẽ làm trong tương lai, ông nói thêm, “Trước khi hai đứa trẻ chào đời, khi chúng chưa làm một điều thiện hay điều ác nào, thì để giữ vững ý định của Ðức Chúa Trời trong sự lựa chọn, không căn cứ vào việc làm của chúng, nhưng căn cứ vào quyền lựa chọn của Ðấng Kêu Gọi” (Rô-ma 9:11).

Ở điểm này, có thể có người sẽ muốn cáo buộc Chúa làm vậy là không công chính. Phao-lô tiên liệu được cáo buộc này trong câu 14, nói đơn giản rằng Chúa không hề bất công theo bất kỳ nghĩa nào. “Ta sẽ thương xót với kẻ nào Ta muốn thương xót, Ta sẽ nhân từ với kẻ nào Ta muốn nhân từ” (Rô-ma 9:15). Chúa là đấng Tể Trị trên các tạo vật của Ngài. Ngài có thể tuỳ ý chọn ai Ngài muốn chọn, và tuỳ ý chọn ai Ngài muốn loại bỏ. Vật thọ không có quyền cáo buộc Đấng Sáng Tạo. Đối với Phao-lô và với cả mọi Cơ đốc nhân, việc vật thọ có thể lập luận xét đoán Đấng Sáng Tạo là điều ngu muội. Sự so sánh trong Rô-ma 9 củng cố quan điểm này.

Như nói trước đó, có các đoạn Kinh Thánh khác đề cập với mức độ ít hơn về chủ đề sự tuyển chọn của Chúa (chẳng hạn Giăng 6:37-45 và Ê-phê-sô 1:3-14). Điểm chính ở đây là Chúa đã chỉ định việc cứu chuộc một phần của loài người. Những tuyển dân này đã được chọn trước từ buổi sang thế, và sự cứu chuộc của họ được hoàn thành trong đấng Christ. Như Phao-lô nói “Vì những người Ngài biết trước, Ngài cũng định trước để trở nên giống như hình ảnh của Con Ngài, hầu Con ấy có thể làm Con Trưởng giữa một đàn em đông đúc. Những người Ngài đã định trước, Ngài cũng đã kêu gọi; những người Ngài đã kêu gọi, Ngài cũng đã cho được xưng công chính; những người Ngài đã cho được xưng công chính, Ngài cũng đã làm cho vinh hiển.” (Rô-ma 8:29:30).

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Những ai là tuyển dân của Chúa?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries