Câu hỏi
Phê bình bản thảo và thượng phê bình là gì?
Trả lời
Phê bình bản thảo (biên soạn) và thượng phê bình chỉ là một vài trong rất nhiều hình thức phê bình Kinh thánh. Mục đích của quá trình phê bình này là để nghiên cứu Kinh thánh và đưa ra những nhận định về tác giả, lịch sử và thời gian Kinh thánh được viết. Hầu hết những phương thức này đều dẫn đến cố gắng để hủy hoại Kinh thánh.
Phê bình kinh thánh có thể được chia ra làm hai hình thức chính: thượng và hạ phê bình. Hạ phê bình là việc cố gắng tìm những ghi chép ban đầu của văn bản vì chúng ta không còn những bản thảo ban đầu. Thượng phê bình tìm hiểu tính xác thực của văn bản. Những câu hỏi có thể được hỏi có thể gồm: Văn bản được viết ra khi nào? Ai thực sự viết văn bản này?
Nhiều nhà phê bình trong các phái này không tin vào sự soi dẫn của Kinh thánh và thường dùng nhiều câu hỏi để loại bỏ những việc làm của Thánh Linh trên đời sống của các tác giả của Kinh thánh. Họ tin rằng Kinh Cựu ước đơn thuần chỉ là một tuyển tập của các truyền thuyết truyền miệng và đã không được viết ra cho tới khi It-xơ-ra-en bị bức tới Ba-bi-lon vào năm 586 trước công nguyên.
Tất nhiên chúng ta có thể thấy trong Kinh thánh việc Môi-sê đã viết sách Luật pháp và năm sách của Cựu ước (được gọi là Ngũ kinh, Xuất Ai Cập Ký 24:4; 34:27; Giăng 7:19). Nếu những sách này không phải được viết bởi Môi-sê và phải qua nhiều năm sau khi quốc gia It-xơ-ra-en được thành lập những sách này mới được viết, thì những nhà phê bình đã có thể xác minh tính không chính xác của những gì được viết, qua đó phủ nhận thẩm quyền của Lời Chúa. Tuy nhiên điều này không đúng. (Để biết về cuộc thảo luận chứng minh rằng Môi-sê là tác giả của ngũ kinh, mời các bạn xem những bài viết của chúng tôi về giả thuyết tài liệu và học thuyết JEDP). Phê bình bản thảo đề ra rằng những người viết Phúc âm không gì khác ngoài những người biên soạn lần cuối của những truyền thuyết truyền miệng và không phải là những tác giả trực tiếp của Phúc âm. Một nhà phê bình thuộc phái phê bình bản thảo nói rằng mục đích của nghiên cứu của họ là để tìm kiếm "động lực thần học" nằm sau sự lựa chọn và biên soạn những truyền thuyết những tài liệu viết trong vòng người tin Chúa.
Cơ bản, những gì chúng ta thấy trong tất cả những dạng phê bình Kinh thánh này là nỗ lực của các nhà phê bình để tách rời công việc của Thánh linh trong việc hình thành một văn bản đáng tin cậy và chính xác của Lời Chúa. Những người viết Kinh thánh đã giải thích như sau về việc Thánh kinh xuất hiện: "Cả Kinh Thánh đều được Ðức Chúa Trời hà hơi soi dẫn" (2 Ti-mô-thê 3:16). Chính Chúa đã cho con người những lời mà Ngài muốn được ghi lại. Thánh đồ Phi-e-rơ đã viết: "không lời tiên tri nào trong Kinh Thánh có thể được giải nghĩa theo ý riêng của một người nào, Vì không lời tiên tri nào phát xuất từ ý riêng của cá nhân nào," (2 Phi-e-rơ 1:20,21). Phi-e-rơ muốn nói ở đây rằng những điều được viết không phải được suy tưởng trong trí óc của con người, hình thành đơn thuần bởi con người muốn viết xuống một điều gì đó. Phi-e-rơ tiếp tục "nhưng người ta được Ðức Thánh Linh cảm thúc đã nói ra sứ điệp từ Ðức Chúa Trời" (2 Phi-e-rơ 1:21). Chính Thánh linh đã cho họ biết những gì Ngài muốn họ viết. Không bao giờ là cần thiết trong việc bình luận về tính xác thực của Kinh thánh khi chúng ta có thể biết được rằng Chúa đã đứng sau bức màn huấn thị con người những gì cần phải ghi lại.
Một câu nữa có thể chứng minh cho sự chính xác của Kinh thánh: "Nhưng Ðấng An Ủi, Ðức Thánh Linh, Ðấng Cha nhân danh Ta phái đến, sẽ dạy các ngươi mọi sự và sẽ làm các ngươi nhớ lại mọi điều Ta đã nói với các ngươi" (Giăng 14:26). Ở đây Chúa Giê-su đã nói với các môn đồ của Ngài rằng chẳng bao lâu Ngài sẽ đi xa, nhưng Thánh linh sẽ giúp họ nhớ những điều Ngài đã dạy họ trên đất để họ có thể ghi lại sau này. Chúa ở đằng sau tác giả và sự bảo toàn của Kinh thánh.
English
Phê bình bản thảo và thượng phê bình là gì?