settings icon
share icon
Câu hỏi

Nguyên nhân gây ra sự chia rẽ trong hội thánh là gì? Làm thế nào để phục hồi lại Hội Thánh sau khi bị chia rẽ?

Trả lời


Một điều đáng buồn và phổ biến trong thân thể Đấng Christ là Hội Thánh có những bất hòa và dẫn đến sự chia rẽ. Bất kể nguyên nhân là gì thì khi hội thánh không hiệp một có thể dẫn đến những hậu quả tàn khốc. Sự chia rẽ trong hội thánh gây ra sự đau khổ và thất vọng cho các tín hữu trưởng thành, làm vỡ mộng cho các tân tín hữu, gây xáo trộn trong cuộc sống của các mục sư và gia đình họ, và làm ô danh Đấng Christ. Nhưng chúng ta vẫn có hy vọng, đó là các hội thánh bị chia rẽ vẫn có thể kinh nghiệm được sự chữa lành và phục hồi.

Hội thánh cũng giống như bệnh viện, đầy những người bị thương và bệnh tật, chỉ khác là trong Hội Thánh, bệnh tật là tội lỗi và những vết thương là những gì chúng ta gây ra cho chính mình và cho nhau vì tội lỗi. Một tội lỗi gây ra nhiều vấn đề là thiếu sự tha thứ. Không có Cơ Đốc nhân nào là hoàn hảo, và không có mục sư, trưởng lão hay chấp sự nào là hoàn hảo. Khi tất cả những người không hoàn hảo này tụ họp lại với nhau, những bất đồng, cảm giác bị tổn thương và hiểu lầm là điều không thể tránh khỏi. Nếu chúng ta kỳ vọng quá cao vào người khác, sự thất vọng là không thể tránh khỏi và có thể gây ra thêm những cảm giác tổn thương và oán giận trong chúng ta. Phản ứng của chúng ta đối với nhau nên là tha thứ cho nhau trong sự nhân từ và lòng thương xót (Ê-phê-sô 4:32; Cô-lô-se 3:13) và trong tình yêu thương của Chúa để tha thứ cho vô số tội lỗi, tiếp theo là sự cam kết phục vụ lẫn nhau nhiều hơn (1 Phi-e-rơ 4:8-11). Một khi chúng ta cam kết tha thứ, yêu thương và phục vụ lẫn nhau, chúng ta sẽ nhìn thấy những khác biệt của nhau dưới một ánh sáng mới. Nhưng nếu chúng ta phản ứng với những khác biệt quan điểm, đặc biệt là những khác biệt liên quan đến những vấn đề nhỏ nhặt, bằng cách đứng về một phía và buôn chuyện, thì sự chia rẽ sẽ ngày càng lớn, các thành viên trong hội thánh sẽ chịu nhiều tổn hại hơn, và thông điệp của chúng ta gửi đến thế giới sẽ càng bị tổn hại.

Sự chia rẽ trong hội thánh có thể xảy ra khi ai đó tìm cách thao túng người khác hoặc trong các trường hợp vì mục đích riêng của mình. Có thể là việc tuân thủ luật lệ là một niềm tự hào, và những người không tuân thủ luật lệ sẽ bị đối xử tệ bạc. Có thể là do một cách diễn giải về một giáo điều mơ hồ được nhấn mạnh và sử dụng như một thước đo để đánh giá ai được chấp nhận và ai bị loại trừ. Hoặc cũng có thể là do ai đó muốn giành quyền lãnh đạo từ mục sư hoặc các trưởng lão và tập hợp một nhóm người xung quanh mình để đạt được mục đích đó. Đáng buồn thay, sự khác biệt quan điểm về âm nhạc và phong cách thờ phượng cũng là nguyên nhân thường xuyên gây ra sự chia rẽ trong hội thánh. Có rất nhiều lý do để bào chữa cho xung đột, nhưng tất cả đều xuất phát từ cùng một nguyên nhân gốc rễ - lòng kiêu hãnh và sự ích kỷ. Trong Gia-cơ 4:1-3 có chép: "Những điều chiến đấu tranh cạnh trong anh em bởi đâu mà đến? Há chẳng phải từ tình dục anh em vẫn hay tranh chiến trong quan thể mình sao? Anh em tham muốn mà chẳng được chi; anh em giết người và ghen ghét mà chẳng được việc gì hết; anh em có sự tranh cạnh và chiến đấu; anh em chẳng được chi, vì không cầu xin. Anh em cầu xin mà không nhận lãnh được, vì cầu xin trái lẽ, để dùng trong tư dục mình.”

Cũng cần lưu ý rằng không phải tất cả những người ngồi trong nhà thờ tuần này qua tuần khác đều thực sự là Cơ Đốc nhân. Không phải tất cả những ai xưng danh Đấng Christ đều thuộc về Ngài, một lẽ thật mà Ngài đã nói rõ trong Ma-thi-ơ 7:16-23. Chúng ta có thể phân biệt được cả điều thật và điều giả qua bông trái Thánh Linh trong họ. Cơ Đốc nhân thật thể hiện bông trái của Thánh Linh trong họ (Ga-la-ti 5:22-23), trong khi cỏ lùng giữa lúa mì gieo rắc bất hòa và chia rẽ. Chúng ta cần cảnh giác với những kẻ thù mà chúng ta đặt để giữa vòng chúng ta và vận dụng cả sự khôn ngoan lẫn sự sáng suốt, sử dụng kỷ luật của hội thánh khi cần thiết (Ma-thi-ơ 18:15-20) và nói lên sự thật trong tình yêu thương (Ma-thi-ơ 10:16; Ê-phê-sô 4:15).

Cuối cùng, mỗi hội thánh địa phương đều bao gồm nhiều thành viên riêng lẻ, và cách sống của những thành viên đó ảnh hưởng đến cách hoạt động của hội thánh. Phao-lô khuyên nhủ hội thánh tại Rô-ma phải ăn ở cho đàng hoàng, “Chớ nộp mình vào sự quá độ và say sưa, buông tuồng và bậy bạ, rầy rà và ghen ghét” (Rô-ma 13:13). Mỗi ngày, các tín hữu bị ảnh hưởng bởi một nền văn hóa vô luân, và một giờ mỗi tuần ở nhà thờ là hoàn toàn không đủ để chống lại ảnh hưởng của nền văn hóa đó. Sự biến đổi trong tâm linh được thực hiện bởi công việc của Đức Thánh Linh trong đời sống chúng ta. Mỗi tín hữu có trách nhiệm phải bước đi theo Chúa và tăng trưởng thuộc linh qua việc thường xuyên đọc và học Kinh Thánh, dành thời gian cầu nguyện với Chúa và thông công với các tín hữu khác ngoài việc ngồi lại với nhau trong buổi nhóm sáng Chúa Nhật (Phi-líp 2:12–13). Đến nhà thờ là điều thiết yếu, nhưng sống đời sống Cơ Đốc nhân không chỉ đơn thuần là đi nhà thờ hàng tuần. Tiêu chuẩn của thế gian là tự đề cao cá nhân, tự trọng và tự tôn, chỉ coi trọng người khác khi họ sẵn sàng thần tượng hóa chúng ta như chúng ta thần tượng hóa chính mình. Thái độ như vậy luôn dẫn đến “sự bất hòa và ghen tị”, hậu quả tất yếu của việc đề cao bản thân. Phương thuốc chữa lành được tìm thấy trong Tít 2:11-13: “Vả, ân điển Đức Chúa Trời hay cứu mọi người, đã được bày tỏ ra rồi. Ân ấy dạy chúng ta chừa bỏ sự không tin kính và tình dục thế gian, phải sống ở đời nầy theo tiết độ, công bình, nhân đức, đang chờ đợi sự trông cậy hạnh phước của chúng ta, và sự hiện ra của sự vinh hiển Đức Chúa Trời lớn và Cứu Chúa chúng ta, là Đức Chúa Jêsus Christ.” Ân điển của Đức Chúa Trời ban cho những người thuộc về Ngài qua đức tin nơi Đấng Christ. Nhờ đó, chúng ta từ bỏ những đam mê trần tục, từ bỏ sự vô luân và sống khiêm nhường tin kính với nhau: “Chớ làm sự chi vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình” (Phi-líp 2:3).

Sự chia rẽ trong hội thánh được hàn gắn thông qua sự ăn năn và khiêm nhường. Nếu có bất đồng, điều tốt nhất là cả hai bên nên ăn năn về bất cứ điều gì đã nói hoặc làm mà không có tình yêu thương trong lúc bất đồng. Ăn năn bao gồm việc tìm kiếm sự tha thứ từ bên bị xúc phạm bởi hành vi của đối phương. Với sự khiêm nhường, mỗi bên nên chấp nhận lời xin lỗi của đối phương và cam kết tiến bước trong sợi dây ràng buộc của tình yêu thương trong Chúa.

Có một trường hợp cụ thể mà việc rời khỏi hội thánh là điều phù hợp. Nếu những lãnh đạo của một hội thánh từ bỏ những lẽ thật trong Kinh Thánh như thần tính của Chúa Giê-xu Christ, sự giáng sinh bởi người nữ đồng trinh, Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, sự soi dẫn và thẩm quyền của Kinh Thánh, hoặc các giáo lý nền tảng khác, thì việc rời khỏi hội thánh đó là điều phù hợp (và có lẽ là bắt buộc).

Có nhiều nguyên nhân gây ra sự chia rẽ trong hội thánh, nhưng cuối cùng, lý do chính dẫn đến sự chia rẽ là một ai đó đã rời xa Chúa Giê-xu Christ và bắt đầu sử dụng tổ chức hội thánh cho mục đích riêng của mình. Hội thánh phải là một thân thể sống hơn là một tổ chức. Sứ đồ Phao-lô sử dụng phép ẩn dụ về thân thể để mô tả hội thánh. Trong 1 Cô-rinh-tô 12 và Rô-ma 12, ông gọi hội thánh là thân thể của Đấng Christ. Chúng ta phải là thân thể làm theo ý muốn của Đầu, tức Chúa Giê-xu Christ. Nếu mọi người trong thân thể đều tập trung vào việc làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời và thờ phượng Chúa Giê-xu Christ trong tình yêu thương và sự khiêm nhường, thì có thể có bất đồng, nhưng sự bất đồng đó sẽ được giải quyết một cách yêu thương và phù hợp. English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Nguyên nhân gây ra sự chia rẽ trong hội thánh là gì? Làm thế nào để phục hồi lại Hội Thánh sau khi bị chia rẽ?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries