settings icon
share icon
Câu hỏi

Giáo lý tông đồ là gì?

Trả lời


Từ tông đồ (Sứ đồ) theo nghĩa gốc là “người được sai đi”. Giáo lý chỉ đơn giản là sự giảng dạy. Vì vậy, giáo lý tông đồ là sự giảng dạy đến với chúng ta thông qua các sứ đồ, những người được Đấng Christ đặc biệt chọn để mang giáo lý của Ngài đến với thế gian. Mười hai môn đồ đầu tiên đã trở thành các sứ đồ (Mác 3:14) ngoại trừ Giu-đa, kẻ đã phản bội. Giu-đa đã được thay thế bởi Ma-thia trong Công vụ 1:21–26. Ma-thia là ứng cử viên cho chức vụ sứ đồ vì ông đã “ở với chúng tôi [các sứ đồ khác] trong suốt thời gian Chúa Giê-xu sống giữa chúng tôi, bắt đầu từ phép báp têm của Giăng cho đến thời điểm Chúa Giê-xu được cất lên khỏi chúng tôi”. Đức Thánh Linh dường như đã xác nhận sự lựa chọn này. Không phủ nhận việc thêm Ma-thia vào nhóm, Đức Chúa Trời cũng đã chọn Sau-lơ thành Tạt-xơ làm sứ đồ để truyền giảng cho người ngoại bang (Công vụ 9:15). Chúng ta có thể tiếp cận với những lời dạy của các sứ đồ thông qua Tân Ước. Phần lớn, Tân Ước được viết bởi các sứ đồ hoặc những người có mối quan hệ chặt chẽ với họ.

Phúc âm Ma-thi-ơ được viết bởi sứ đồ Ma-thi-ơ, một trong mười hai môn đồ đầu tiên.

Phúc âm Mác được viết bởi Mác, người được nhắc đến trong sách Công vụ như là một cộng sự truyền giáo không thường xuyên của Phao-lô. Lịch sử Hội Thánh cũng cho chúng ta biết rằng Mác là cộng sự của Phi-e-rơ và phúc âm của ông dựa trên lời rao giảng của Phi-e-rơ.

Phúc âm Lu-ca và sách Công vụ các sứ đồ được viết bởi Lu-ca. Lu-ca là cộng sự truyền giáo của Phao-lô và là nhân chứng của nhiều sự kiện trong sách Công vụ. Mặc dù không phải là nhân chứng cho cuộc đời Chúa Giê-xu, nhưng ông đã thực hiện các cuộc phỏng vấn cẩn thận, có thể bao gồm các cuộc phỏng vấn với các sứ đồ (Lu-ca 1:3). Nhiều nội dung trong Phúc âm của ông tương tự như trong sách Mác và Ma-thi-ơ, cho thấy ông đã sử dụng các nguồn từ các sứ đồ.

Phúc âm Giăng, cũng như các thư tín của 1, 2 và 3 Giăng và Khải huyền được viết bởi sứ đồ Giăng, một trong mười hai sứ đồ.

Rô-ma, 1 và 2 Cô-rinh-tô, Ga-la-ti, Ê-phê-sô, Phi-líp, Cô-lô-se, 1 và 2 Tê-sa-lô-ni-ca, 1 và 2 Ti-mô-thê, Tít và Phi-lê-môn đều do sứ đồ Phao-lô viết.

Sách Gia-cơ được viết bởi anh cùng cha khác mẹ của Chúa Giê-xu là Gia-cơ, người lãnh đạo Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem. Chắc chắn, ông đã chứng kiến ​​phần lớn cuộc đời của Chúa Giê-xu. Ông chưa bao giờ được gọi là sứ đồ, nhưng ông được gọi là trưởng lão và làm việc cùng với các sứ đồ. Sứ đồ Phao-lô trong Ga-la-ti 2:9 gọi Gia-cơ là một trong những “trụ cột của Hội Thánh” cùng với các sứ đồ Phi-e-rơ và Giăng. Thật thú vị khi Gia-cơ không phải là người tin Chúa cho đến sau khi Chúa Giê-xu sống lại và hiện ra với ông. 1 Cô-rinh-tô 15:7 chép rằng Chúa Giê-xu hiện ra với Gia-cơ và sau đó là “với tất cả các sứ đồ”, điều này có thể ám chỉ Gia-cơ được xem là một sứ đồ vào thời điểm Phao-lô viết thư I Cô-rinh-tô.

Sách 1 và 2 Phi-e-rơ được viết bởi sứ đồ Phi-e-rơ.

Sách Giu-đe được viết bởi một người anh em cùng cha khác mẹ khác của Chúa Giê-xu, người cũng có nhiều trải nghiệm chứng kiến ​​cuộc đời và lời dạy của Chúa Giê-xu. Giống như Gia-cơ, ông không phải là người tin Chúa cho đến sau khi Chúa Giê-xu phục sinh.

Thư Hê-bơ-rơ là sách duy nhất trong Tân Ước mà không rõ trước giả. Ông không phải là người chứng kiến ​​chức vụ của Chúa Giê-xu trên đất, nhưng tác phẩm của ông dựa trên lời chứng của người chứng kiến, như ông nói trong Hê-bơ-rơ 2:3: “Sự cứu rỗi Chúa truyền ra trước hết, rồi có những kẻ nghe chứng nghiệm nó cho chúng ta.”

Giáo lý tông đồ có thẩm quyền và rất quan trọng đối với sự hiểu biết của chúng ta về những gì Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta. Các trước giả của Tân Ước đề cập đến một hệ thống giáo lý đã được xác lập thường được gọi là “đức tin” hoặc “phúc âm”. Giu-đe 1:3 nói về “đạo đã truyền cho các thánh một lần đủ rồi”. Phao-lô lên án mạnh mẽ những người muốn thay đổi hoặc xuyên tạc nội dung của phúc âm trong Ga-la-ti 1:6–9: “Tôi lấy làm lạ cho anh em đã vội bỏ Đấng gọi anh em bởi ơn Đức Chúa Jêsus Christ, đặng theo tin lành khác. Thật chẳng phải có tin lành khác, nhưng có mấy kẻ làm rối trí anh em, và muốn đánh đổ Tin lành của Đấng Christ. Nhưng nếu có ai, hoặc chính chúng tôi, hoặc thiên sứ trên trời, truyền cho anh em một tin lành nào khác với Tin lành chúng tôi đã truyền cho anh em, thì người ấy đáng bị a-na-them! Tôi đã nói rồi, nay lại nói lần nữa: ‘Nếu ai truyền cho anh em một tin lành nào khác với Tin lành anh em đã nhận, thì người ấy đáng bị a-na-them’”

Trong danh sách các ân tứ ban cho Hội Thánh, Phao-lô liệt kê chức sứ đồ là một trong những ân tứ nền tảng (Ê-phê-sô 2:20). Khi nền tảng của Hội Thánh đã được thiết lập và lời dạy của các sứ đồ đã được ghi lại trong Kinh Thánh, thì vai trò của sứ đồ không còn cần thiết nữa. Ngày nay vẫn cần những người rao giảng, giáo viên và nhà truyền giáo để mang Lời Chúa (giáo lý tông đồ) đến toàn thế giới. (Xem Ma-thi-ơ 28:19–20; Giăng 17:20).

Ngày nay, một số Hội Thánh có từ Sứ đồ trong tên gọi của họ. Đối với một số người, điều này có thể có nghĩa là họ tin rằng ân tứ sứ đồ đang hoạt động trong Hội Thánh của họ. Nếu đúng như vậy, thì đây sẽ là sự hiểu lầm về lời dạy của Tân Ước liên quan đến chức vụ sứ đồ. Đối với những người khác, điều đó có thể có nghĩa là họ muốn nhấn mạnh giáo lý tông đồ như được tìm thấy trong Tân Ước. Nếu đó thực sự là điều họ làm, thì đây là một điều tốt. Một hệ phái gọi là Hội Thánh Tông đồ, nói rằng họ đang tuân thủ chặt chẽ lời dạy của các sứ đồ nhưng thật đáng tiếc lại tin rằng phép báp-têm bằng cách dìm mình xuống nước là điều kiện cần để được cứu rỗi và rằng sự cứu rỗi sẽ được theo sau bởi các dấu hiệu ân tứ. Mặc dù chúng ta thấy những ví dụ về các dấu hiệu ân tứ được sử dụng trong sách Công vụ, nhưng các sứ đồ không dạy rằng phép báp-têm là điều kiện cần thiết để được cứu rỗi hoặc rằng mọi Cơ Đốc nhân sẽ có những dấu kỳ phép lạ. Trong trường hợp này, dù tên gọi là “sứ đồ (tông đồ)”, nhưng lời dạy thì không phải vậy.

Khi Hội Thánh bắt đầu, Lu-ca ghi lại rằng những tín đồ đầu tiên “chuyên tâm vào lời dạy của các sứ đồ” (Công vụ 2:42). Nghĩa là, họ đã cam kết học hỏi và tuân theo giáo lý của các sứ đồ. Điều đó cho thấy họ là những người khôn ngoan. Nếu Hội Thánh ngày nay muốn sống khôn ngoan, thì cũng nên chuyên tâm vào lời dạy của những người sáng lập Hội Thánh trên đất, được chính Chúa Giê-xu chọn lựa.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Giáo lý tông đồ là gì?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries