Câu hỏi
Một người có thể được tái sinh mà không cần tiền định (định trước, được chọn) không?
Trả lời
Không, không ai có thể được cứu nếu không được Đức Chúa Trời chọn để nhận sự cứu rỗi. Nhiều người, lần đầu tiên đối diện với học thuyết về sự lựa chọn này, đã khó chịu vì điều mà họ cho là một sự sắp xếp không công bằng. Thật không may, đó là nơi nhiều người kết thúc cuộc thảo luận. Tuy nhiên, một quan điểm Kinh Thánh đúng đắn về sự lựa chọn dẫn đến kết luận rằng sự lựa chọn của Đức Chúa Trời trong tiền định là một hành động vô cùng yêu thương.
Chúng ta đều là tội nhân, và nếu cứ để mặc mình, chúng ta sẽ không bao giờ chọn Chúa. Phản ứng ban đầu của chúng ta đối với Chúa là nổi loạn chống lại tình yêu và quyền tối thượng của Ngài. Chúng ta không tìm kiếm Ngài (Rô-ma 3:11). Chúng ta không muốn Ngài bảo chúng ta phải làm gì. Ngài phải khởi xướng quá trình này nếu chúng ta muốn từ bỏ tội lỗi của mình trong sự ăn năn và đức tin. Chúa Giê-su đã nói với đám đông đang phàn nàn về lời dạy của Ngài rằng: “Ví bằng Cha, là Đấng sai ta, không kéo đến, thì chẳng có ai được đến cùng ta, và ta sẽ làm cho người đó sống lại nơi ngày sau-rốt” (Giăng 6:44). Nói cách khác, không ai có thể được cứu nếu họ không được chọn.
Điều này cũng đúng là để được cứu, một người phải lựa chọn tin. Hầu hết những người tin Chúa có thể chỉ ra một thời điểm mà họ đã cân nhắc đến những lời tuyên bố của Đấng Christ và đầu phục Ngài. Chúng ta đã chọn đầu phục trong đức tin; nếu chúng ta không chọn làm như vậy, chúng ta không thể được cứu. Tuy nhiên, khi xem xét Kinh Thánh và nhìn lại quá trình cứu rỗi của mình, chúng ta nhận ra bàn tay của Chúa đang hành động trên suốt chặng đường - chúng ta thấy được sự thuyết phục của Đức Thánh Linh; chúng ta thấy cách Chúa đang thay đổi tấm lòng chưa được tái sinh của chúng ta để giúp chúng ta tin; chúng ta thấy hàng loạt sự kiện mà Đức Chúa Trời đã sắp đặt để chúng ta có thể nghe được phúc âm.
Chúng ta có mối liên hệ với Đức Chúa Trời vì Ngài đã chọn theo đuổi mối liên hệ với chúng ta và thu phục chúng ta. Một số người phản đối rằng Đức Chúa Trời đã làm điều này với mọi người. Tuy nhiên, nếu đúng như vậy thì lý do một số người tin còn những người khác thì không là vì một số người chân thật hơn, hòa hợp về mặt tinh thần hoặc nhạy cảm hơn về mặt đạo đức. Điều đó có nghĩa là một số thước đo về lòng tốt bẩm sinh của con người cho phép một số người đặt niềm tin. Nếu mọi người góp phần vào sự cứu rỗi bằng lòng tốt của mình thì chúng ta gặp phải một vấn đề hợp lý. Quan trọng hơn, chúng ta có một vấn đề liên quan đến Kinh Thánh.
Kinh Thánh dạy rằng Đức Chúa Trời đã chọn cứu một số người, và Ngài chọn họ dựa trên mục đích của Ngài, chứ không phải bởi lòng tốt bẩm sinh nào đó của những người được cứu. Sự lựa chọn của Ngài cũng không dựa trên sự hiểu biết sâu rộng của Ngài về những quyết định mà họ sẽ đưa ra. Phao-lô mô tả Đức Chúa Trời là Đấng “đã chọn chúng ta trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời, bởi sự thương-yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus-Christ, theo ý tốt của Ngài, để khen-ngợi sự vinh-hiển của ân-điển Ngài đã ban cho chúng ta cách nhưng-không trong Con yêu-dấu của Ngài!” (Ê-phê-sô 1:4–6).
Trong Ê-phê-sô 1:11–14, Phao-lô giải thích sự lựa chọn của Đức Chúa Trời và đức tin của chúng ta cùng đồng công với nhau như thế nào: “Ấy cũng là trong Ngài mà chúng ta đã nên kẻ dự phần kế-nghiệp, như đã định trước cho chúng ta được điều đó, theo mạng của Đấng làm mọi sự hiệp với ý quyết-đoán, hầu cho sự vinh-hiển của Ngài nhờ chúng ta là kẻ đã trông-cậy trong Đấng Christ trước nhứt mà được ngợi-khen. Ấy lại cũng trong Ngài mà anh em sau khi đã nghe đạo chân-thật, là đạo Tin-lành về sự cứu-rỗi anh em, ấy là trong Ngài mà anh em đã tin và được ấn-chứng bằng Đức Thánh-Linh là Đấng Chúa đã hứa, Đấng ấy làm của-cầm về cơ-nghiệp chúng ta, cho đến kỳ chuộc lấy những kẻ mà Ngài đã được để khen-ngợi sự vinh-hiển Ngài.” Toàn bộ kế hoạch là vì vinh quang của Đức Chúa Trời và vì lợi ích của những người mà Ngài đã chọn để cứu. Trái ngược với nhiều lời dạy phổ biến, kế hoạch cứu rỗi không phải là về chúng ta; mà là về Đức Chúa Trời.
Giáo lý về sự chọn trước được dạy rõ ràng trong Kinh Thánh. Kinh Thánh thậm chí còn nói đến những người thuộc về Đức Chúa Trời nhưng chưa tin Ngài. Đức Chúa Trời đã chọn họ và họ thuộc về Ngài, mặc dù họ chưa có đức tin. Đối với những nhà lãnh đạo tôn giáo không tin, Chúa Giê-su phán, “Nhưng các ngươi không tin ta, vì các ngươi chẳng phải là chiên của ta. Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta” (Giăng 10:26-27). Hãy chú ý đến nguyên nhân và kết quả trong lời tuyên bố của Ngài. Ngài không phán, “Các ngươi không phải là chiên của ta vì các ngươi không tin”; đúng hơn, Ngài phán, “Các ngươi không tin vì các ngươi không phải là chiên của ta”. Trong câu 16, Chúa Giê-su nói về những con chiên khác sẽ tin khi họ nghe tiếng Ngài. Những người được định sẵn (được chọn) để được cứu sẽ được cứu.
Tại Cô-rinh-tô, chỉ có một số ít tín đồ, và Phao-lô đang phải đối mặt với sự bắt bớ, nhưng Chúa Giê-su đã hiện ra với ông trong một khải tượng và phán rằng: “Đừng sợ chi; song hãy nói và chớ làm thinh; 10ta ở cùng ngươi, chẳng ai tra tay trên ngươi đặng làm hại đâu; vì ta có nhiều người trong thành nầy” (Công vụ 18:9–10). Cô-rinh-tô lúc đó không có nhiều người tin Chúa, nhưng đầy những người được chọn—những người mà Đức Chúa Trời đã chọn và những người sẽ tin nhận khi họ nghe được sứ điệp.
Một số người có thể hỏi, tại sao lại bận tâm chia sẻ phúc âm nếu Chúa đã chọn cứu một số người? Câu trả lời là Ngài truyền lệnh cho chúng ta chia sẻ phúc âm. Chúng ta truyền giáo để mang lại vinh quang cho Chúa và vì việc rao giảng phúc âm là cách Ngài đã chọn để cứu những người được chọn. Viết từ nhà tù ở La Mã nơi ông chờ đợi bị hành quyết, Phao-lô giải thích với Ti-mô-thê lý do tại sao ông sẵn sàng chịu đựng gian khổ vì phúc âm: “Vậy nên, ta vì cớ những người được chọn mà chịu hết mọi sự, hầu cho họ cũng được sự cứu trong Đức Chúa Jêsus-Christ, với sự vinh-hiển đời đời” (2 Ti-mô-thê 2:10).
Một số người có thể cho rằng kế hoạch của Đức Chúa Trời đơn giản là không công bằng – một số được chọn để được cứu trong khi những người khác bị bỏ qua và không có cơ hội. Lời phản đối này thường cho rằng có một bức tranh sai lệch về sự cứu rỗi, một bức tranh trong đó mọi người đang xếp hàng để được cứu, cầu xin Chúa cứu họ, nhưng Ngài phán, “Không, Ta không chọn ngươi. Tên ngươi không có trong danh sách, nên Ta từ chối ngươi.” Nhưng đó không phải là điều xảy ra. Thực tế là mọi người đều được lựa chọn vâng lời Chúa, và mọi người, lớn và nhỏ, đều chọn phạm tội. Kinh Thánh cho biết rằng, trong ân điển của Ngài, Đức Chúa Trời đã chọn cứu một số người bất chấp sự phản nghịch của họ. Ngài hành động trong lòng họ và chiến thắng họ. Những người khác mà Đức Chúa Trời chỉ đơn giản cho phép tiếp tục theo cách họ đã tự do lựa chọn và mong muốn tiếp tục. Những người từ chối Đấng Christ sẽ làm như vậy một cách tự do. Những người tiếp nhận Đấng Christ cũng tự do như vậy, nhưng chỉ vì Ngài đã hành động trong lòng họ để chinh phục họ và giờ đây họ muốn tiếp nhận Ngài. Đức Chúa Trời hoàn toàn tự do; Ngài không có nghĩa vụ phải cứu ai cả, và việc Ngài cứu một số người cho thấy Ngài là Đấng yêu thương.
Không ai được cứu mà không có sự chọn và tiền định của Đức Chúa Trời. Nếu không có sự lựa chọn và tiền định, toàn thể nhân loại sẽ bị hư mất đời đời. Lý do duy nhất khiến một tội nhân nổi loạn tin vào Đấng Christ là vì Đức Chúa Trời đã chọn cách chinh phục người đó thay vì cho phép người đó tiếp tục đi vào con đường dẫn tới sự hủy diệt. Đức Chúa Trời đang chỉ huy. “Sự cứu rỗi thuộc về Đức Chúa Trời chúng ta, là Đấng ngự trên ngai, và thuộc về Chiên Con” (Khải Huyền 7:10).
English
Một người có thể được tái sinh mà không cần tiền định (định trước, được chọn) không?