settings icon
share icon
Câu hỏi

Đức Chúa Trời có ghét không? Nếu Chúa là tình yêu thương, làm sao Ngài có thể ghét được?

Trả lời


Có vẻ như mâu thuẫn khi một Đức Chúa Trời là tình yêu thương cũng có thể ghét. Tuy nhiên, đó chính xác là những gì Kinh Thánh nói là đúng: Đức Chúa Trời là tình yêu thương (1 Giăng 4:8) và Đức Chúa Trời ghét (Ô-sê 9:15). Bản tính của Đức Chúa Trời là tình yêu thương—Ngài luôn làm điều tốt nhất cho người khác—và Ngài ghét những gì trái ngược với bản tính của Ngài—Ngài ghét những gì trái ngược với tình yêu thương.

Không ai ngạc nhiên khi biết rằng Đức Chúa Trời ghét một số điều. Ngài đã tạo dựng ra chúng ta với khả năng vừa yêu vừa ghét, và chúng ta thừa nhận rằng đôi khi sự căm ghét là chính đáng - chúng ta ghét những thứ phá hủy những gì chúng ta yêu thương một cách tự nhiên. Đây là một phần của con người chúng ta được tạo dựng theo hình ảnh của Chúa. Việc tất cả chúng ta đều bị vấy bẩn bởi tội lỗi có nghĩa là tình yêu và lòng căm thù của chúng ta đôi khi bị đặt nhầm chỗ, nhưng sự tồn tại của bản chất tội lỗi không phủ nhận khả năng yêu và ghét mà Chúa ban cho chúng ta. Việc con người có thể yêu và ghét không có gì mâu thuẫn, và việc Đức Chúa Trời có thể yêu và ghét cũng không có gì mâu thuẫn.

Khi Kinh Thánh nói đến sự căm ghét của Đức Chúa Trời, đối tượng Ngài căm ghét là tội lỗi và sự gian ác. Trong số những điều Đức Chúa Trời ghét là thờ hình tượng (Phục truyền luật lệ ký 12:31; 16:22), hiến tế trẻ em, trụy lạc tình dục (Lê-vi Ký 20:1–23) và những kẻ làm điều ác (Thi Thiên 5:4–6; 11:5). Châm Ngôn 6:16–19 liệt kê bảy điều Chúa ghét: kiêu ngạo, nói dối, giết người, âm mưu xấu xa, kẻ ưa điều ác, kẻ làm chứng gian và kẻ gây rối. Hãy lưu ý rằng đoạn văn này không chỉ bao gồm những điều Đức Chúa Trời ghét; nó bao gồm cả con người nữa. Lý do rất đơn giản: tội lỗi không thể tách rời khỏi tội nhân ngoại trừ sự tha thứ chỉ có trong Đấng Christ mà thôi. Đúng vậy, Đức Chúa Trời ghét sự nói dối, nhưng việc nói dối luôn liên quan đến một người—kẻ nói dối—chọn cách nói dối. Đức Chúa Trời không thể phán xét sự dối trá mà không phán xét kẻ nói dối.

Kinh Thánh dạy rõ ràng rằng Đức Chúa Trời yêu thương con người trên thế gian (Giăng 3:16). Đức Chúa Trời đã tha tội cho thành Ni-ni-ve gian ác, khiến họ ăn năn (Giô-na 3). Đức Chúa Trời không vui lòng về cái chết của kẻ ác (Ê-xê-chi-ên 18:32). Ngài kiên nhẫn đến cùng cực, “không muốn một ai chết mất nhưng muốn mọi người đều ăn năn” (2 Phi-e-rơ 3:9). Đây hoàn toàn là bằng chứng của tình yêu thương - Đức Chúa Trời muốn những gì tốt nhất cho sự sáng tạo của Ngài. Đồng thời, Thi Thiên 5:5 nói về Đức Chúa Trời: “Chúa ghét hết thảy những kẻ làm ác”. Thi Thiên 11:5 còn gay gắt hơn: “Nhưng lòng Ngài ghét người ác và kẻ ưa sự hung bạo”.

Trước khi một người ăn năn và tin Chúa Giê-su Christ, người ấy là kẻ thù của Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 1:21). Tuy nhiên, ngay cả trước khi được cứu, anh ta đã được Đức Chúa Trời yêu thương (Rô-ma 5:8) - tức là Đức Chúa Trời đã hy sinh Con Một của Ngài thay cho anh ta. Câu hỏi đặt ra là, điều gì sẽ xảy ra với người khước từ tình yêu của Chúa, không chịu ăn năn và ngoan cố bám lấy tội lỗi của mình? Trả lời: Đức Chúa Trời sẽ xét xử người ấy, vì Chúa phải xét xử tội lỗi, và điều đó có nghĩa là xét xử người có tội. Đây là những “kẻ ác” mà Đức Chúa Trời ghét—những người cố chấp trong tội lỗi và phản loạn, ngay cả khi đối mặt với ân điển và lòng thương xót của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ.

Đa-vít viết: “Vì Chúa chẳng phải là Đức Chúa Trời bằng lòng sự dữ; kẻ ác sẽ không được ở cùng Chúa” (Thi Thiên 5:4). Ngược lại, những ai nương náu nơi Chúa sẽ “khoái lạc” và “cất tiếng reo mừng đến mãi mãi” (Thi Thiên 5:11). Trên thực tế, cả Thi Thiên 5 và Thi Thiên 11 đều cho thấy sự tương phản rõ rệt giữa người công chính (những người nương náu nơi Đức Chúa Trời) và kẻ ác (những kẻ phản nghịch Đức Chúa Trời). Người công chính và kẻ ác đưa ra những lựa chọn khác nhau và có số phận khác nhau – một người sẽ nhìn thấy biểu hiện tột cùng tình yêu thương của Đức Chúa Trời, còn người kia sẽ nhận biết biểu hiện tột cùng lòng căm thù của Đức Chúa Trời.

Chúng ta không thể yêu bằng một tình yêu hoàn hảo, cũng không thể ghét bằng một lòng căm thù hoàn hảo. Nhưng Đức Chúa Trời có thể vừa yêu vừa ghét một cách hoàn hảo bởi vì Ngài là Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời có thể ghét mà không hề có ý định tội lỗi. Ngài có thể ghét tội nhân một cách hoàn toàn thánh khiết nhưng vẫn yêu thương tha thứ cho tội nhân vào thời điểm họ ăn năn và tin cậy (Khải huyền 2:6; 2 Phi-e-rơ 3:9).

Vì tình yêu của Ngài dành cho mọi người, Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài đến làm Đấng Cứu Chuộc. Kẻ ác, những kẻ vẫn chưa được tha thứ, Đức Chúa Trời ghét “Vì tội ác rất nhiều của họ; vì họ đã phản nghịch cùng Chúa” (Thi Thiên 5:10). Nhưng—và điều quan trọng cần phải hiểu—Đức Chúa Trời mong muốn kẻ ác ăn năn tội lỗi của mình và tìm đến nương náu nơi Đấng Christ. Vào giây phút có đức tin cứu rỗi, tội nhân gian ác được đưa ra khỏi vương quốc bóng tối và được chuyển sang vương quốc tình yêu (Cô-lô-se 1:13). Mọi thù hận đều tiêu tan, mọi tội lỗi đều được loại bỏ, và mọi sự đều trở nên mới (2 Cô-rinh-tô 5:17).

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Đức Chúa Trời có ghét không? Nếu Chúa là tình yêu thương, làm sao Ngài có thể ghét được?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries