settings icon
share icon
Câu hỏi

Một người có thể bẩm sinh là đồng tính nam không?

Trả lời


Năm 1996, The Advocate, một tạp chí đồng tính nam và đồng tính nữ, đã hỏi độc giả rằng họ nghĩ tác động tiềm năng gì sẽ là sự tiến bộ của quyền của người đồng tính nam và đồng tính nữ nếu một khám phá khoa học chứng minh cơ sở sinh học cho đồng tính luyến ái. Khoảng 61% độc giả của tạp chí khẳng định rằng nghiên cứu khoa học như vậy sẽ thúc đẩy nguyên nhân của người đồng tính nam và đồng tính nữ và dẫn đến thái độ tích cực hơn đối với đồng tính luyến ái.

Ví dụ, nếu một người có thể được sinh ra đồng tính nam, cũng như một người có thể được sinh ra với đôi mắt nâu, thì một xã hội công bằng không thể kết án anh ta là không tự nhiên hoặc vô đạo đức. Cuối cùng, các nhà hoạt động đồng tính nam và các phương tiện truyền thông tự do đã tích cực khuyến khích quan điểm rằng đồng tính luyến ái là di truyền và không thể thay đổi được, và các nhà nghiên cứu đã siêng năng tìm kiếm bằng chứng khoa học để ủng hộ tuyên bố đó. Thật không may cho phong trào ủng hộ đồng tính luyến ái, nghiên cứu về chủ đề này đã không thể đưa ra bất kỳ bằng chứng khoa học nào cho thấy một cơ sở di truyền thuần túy cho đồng tính luyến ái.

Cuộc tranh cãi bắt đầu với công trình của bác sĩ y khoa Simon LeVay. Năm 1991, LeVay đã thử nghiệm bộ não của 41 xác chết và ghi nhận sự khác biệt giữa đồng tính luyến ái nam và dị tính nam. Vùng dưới đồi, một khu vực được cho là điều chỉnh hoạt động tình dục, ở đồng tính luyến ái nam nhỏ hơn so với ở dị tính nam. Bác sĩ LeVay tin rằng sự khác biệt đã chứng minh một cơ sở sinh học cho đồng tính luyến ái, nhưng ông đã không xem xét nhiều lý do vì ngoài di truyền thì bộ não cũng khác nhau. Đầu tiên, tất cả 19 tử thi trong số những tử thi đồng tính luyến ái đã chết vì AIDS (bệnh xi-đa hay hội chứng suy giảm hệ thống miễn dịch mắc phải), một căn bệnh được biết là ảnh hưởng đến hệ thống thần kinh. Nó có thể là căn bệnh đã thu nhỏ vùng dưới đồi.

Thứ hai, các nhà khoa học nghiên cứu sinh hóa não biết rằng cách suy nghĩ của một người ảnh hưởng đến cách thức hoạt động của não; đặc biệt, nó ảnh hưởng đến các hóa chất thần kinh được giải phóng trong não và cách các chuỗi phản ứng hóa sinh nào đó phát triển và thay đổi. Có thể sự khác biệt về cấu trúc não đã bắt đầu với sự khác biệt về suy nghĩ giữa người đồng tính và người dị tính, hơn là với di truyền học không? Thứ ba, không có bằng chứng liên kết kích thước vùng dưới đồi với đồng tính luyến ái, cả nguyên nhân hoặc hậu quả.

Năm 1993, Bác sĩ Dean Hamer, một nhà hoạt động ủng hộ đồng tính, đã đưa ra tuyên bố đáng kinh ngạc trong nghiên cứu của mình rằng có thể có một gien cho đồng tính luyến ái. Nhóm các nhà nghiên cứu của ông đã bắt đầu một loạt các nghiên cứu liên kết gien, trong các gia đình có nhiều người đồng tính đã trải qua phân tích di truyền để xác định xem có thể tìm thấy bất cứ biến thể nhiễm sắc thể nào trong gia đình hay không và liệu biến thể đó có tương quan với những người có biểu hiện đồng tính luyến ái hay không. Mặc dù mẫu nghiên cứu của Hamer rất nhỏ, nhưng anh ta đã tìm thấy mối liên kết đáng kể giữa những người đồng tính nam và một điểm đánh dấu trên nhiễm sắc thể X của mẹ, Xq28. Các nghiên cứu bổ sung với cỡ mẫu lớn hơn tạo ra kết quả mâu thuẫn trong mối liên kết với Xq28. Điều quan trọng cần lưu ý là các thí nghiệm Hamer chưa bao giờ được xác nhận. Trên thực tế, các nhóm nghiên cứu khác đã làm mất uy tín công trình của Hamer là không thể sao chép hoặc thậm chí là lừa đảo.

Ngay cả khi có một số điểm tương đồng di truyền giữa những người đồng tính luyến ái thì các đặc điểm liên quan không chứng minh được mối liên hệ nhân quả. Để minh họa, một nghiên cứu di truyền giữa các vận động viên chuyên nghiệp có thể sẽ chỉ ra rằng một tỷ lệ đáng kể những ngôi sao này có chung trình tự di truyền nhất định. Người ta có thể kết luận sai rằng các trình tự di truyền để tăng tốc độ, sự nhanh nhẹn và sức mạnh chứng minh rằng tham gia vào các môn thể thao chuyên nghiệp là một đặc điểm di truyền có thể được thừa hưởng.

Tuy nhiên, không có trình tự di truyền nào có thể giải thích cho sự lựa chọn của con người và ảnh hưởng của môi trường. Những người có đặc điểm di truyền của một vận động viên có thể tự nhiên bị hút về các môn thể thao chuyên nghiệp hoặc được khuyến khích chơi. Mặc dù các vận động viên chia sẻ một số đặc điểm chung, nhưng bản thân việc trở thành một vận động viên chuyên nghiệp không phải là di truyền. Văn hóa mà trong đó một cá nhân trưởng thành và những lựa chọn anh ta đưa ra quyết định con đường sự nghiệp của mình.

Có nhiều nhà nghiên cứu viện dẫn các yếu tố môi trường là những điều đóng góp chính cho cảm xúc đồng tính luyến ái. Họ tin tưởng mạnh mẽ rằng những trải nghiệm tiêu cực thời thơ ấu trong một môi trường gia đình không có tình yêu thương hoặc không ủng hộ là một phần quan trọng của quá trình này. Các yếu tố phổ biến dường như bao gồm một người cha thu mình lại về cảm xúc hoặc sự thiếu vắng người cha về thể xác và một người mẹ hống hách, nịnh bợ hoặc bảo vệ quá mức. Trong nhiều trường hợp, có những báo cáo về lạm dụng thể xác, tình dục hoặc cảm xúc. Sự gián đoạn xác định giới tính có thể góp phần vào sự phát triển theo hướng đồng tính luyến ái.

Quá trình này bắt đầu từ hai đến bốn tuổi. Trong giai đoạn này, trẻ em chuyển từ mối liên hệ chính của chúng với người mẹ để tìm kiếm sự gắn bó sâu sắc hơn với cha mẹ cùng giới. Đối với nam giới, mối quan hệ giữa một cậu bé và cha là phương tiện chính để phát triển bản sắc giới vững chắc. Khi một người cha và con trai chia sẻ thời gian với nhau, thì người cha thể hiện giá trị và sự quan tâm của mình đối với con trai và mang đến cho con trai sự cảm nhận nam tính. Cậu bé bắt đầu phát triển ý thức về giới tính của chính mình bằng cách hiểu bản thân trong mối quan hệ với cha mình. Ngược lại, một người mẹ xa cách, ngược đãi, hoặc vắng mặt về thể xác hoặc người mẹ được con gái xem là yếu đuối (chẳng hạn như khi người mẹ bị đàn ông lạm dụng) có thể phá vỡ nhận dạng của con gái mình là nữ tính.

Sự gắn bó với những người bạn cùng tuổi, cùng giới cũng đóng một vai trò trong việc phát triển bản sắc giới. Cuối cùng, sau nhiều năm tương tác và gắn bó với những người bạn cùng giới, trẻ em bước vào tuổi dậy thì và bắt đầu chú ý đến người khác giới. Khi quá trình tự nhiên này bị phá vỡ, đứa trẻ tự nhiên cảm thấy yêu thích và khao khát sự chú ý của những người cùng giới. Khi những đứa trẻ có tính khí nhất định ban đầu nhận thấy sự từ chối của cha mẹ cùng giới, thì chúng tách ra và gắn kết với cha mẹ kia. Chúng bắt đầu chấp nhận các mô hình và thuộc tính của người khác giới. Tuy nhiên, luôn có một sự khao khát về một mối liên hệ với cha mẹ cùng giới, tình yêu và sự khẳng định từ cùng một giới. Những đứa trẻ này tin rằng chúng được sinh ra theo cách đó, có khao khát tình yêu và sự gắn bó với cha mẹ đồng giới trong suốt cả thời gian mà chúng có thể nhớ. Do đó, hành vi đồng tính luyến ái bắt đầu như một ham muốn tình cảm, không phải là một ham muốn tình dục. Nó phản ánh một nhu cầu chính đáng cho tình yêu phi tình dục, một nhu cầu tình cảm mà cuối cùng trở thành tình dục với sự khởi đầu của tuổi dậy thì.

Hầu hết các nhà nghiên cứu đã kết luận rằng sự định hướng tình dục là một vấn đề phức tạp, đa yếu tố mà trong đó các yếu tố sinh học, xã hội và tâm lý kết hợp để đóng một vai trò trong sự định hướng tình dục cuối cùng của một cá nhân. Theo tiến sĩ Julie Harren, công thức cho sự tương tác giữa các yếu tố này có thể được biểu diễn bằng các phương trình sau:
• Gien + Dây não + Môi trường nội tiết trước khi sinh = Tính khí.
• Cha mẹ + Những người bạn đồng trang lứa + Kinh nghiệm = Môi trường.
• Tính khí + Môi trường = Định hướng đồng tính luyến ái.

Điều thiếu vắng từ các phương trình này là sự tồn tại của linh hồn, sự lựa chọn của cá nhân và sự cám dỗ của ma quỷ (xem Gia-cơ 1:14).

Mặc dù có thể dễ dàng hơn, về mặt tâm lý, để một người đồng tính tin rằng đồng tính luyến ái là bẩm sinh, nhưng bằng chứng khoa học tích lũy cho thấy khác. Những người đồng tính có thể có khuynh hướng di truyền, nhưng sự lựa chọn của con người vẫn là một yếu tố. Khuynh hướng không phải là sự ép buộc. Cuối cùng, sự định hướng tình dục được xác định bên ngoài tử cung. Đối với những người không hạnh phúc khi sống một lối sống đồng tính thì sự thật này mang đến hy vọng cho sự thay đổi. Kinh nghiệm lâm sàng đã chỉ ra rằng, với sự giúp đỡ thì một số người đồng tính có thể thay đổi các phản ứng đã học và cơ chế phòng vệ thành những trải nghiệm đau đớn ban đầu.

Trong I Cô-rinh-tô 6:9-10, tội đồng tính luyến ái được liệt kê ngay bên cạnh hành vi trộm cắp. Cũng như không có lý do di truyền cho sự ăn cắp, thì không có lý do di truyền cho đồng tính luyến ái. Môi trường, văn hóa và sự lựa chọn làm cho một người trở thành một tên trộm, và các yếu tố tương tự làm cho một người trở thành một người đồng tính luyến ái.

Đấng Christ đã chết vì những người đồng tính luyến ái. Đức Chúa Trời yêu mọi người thuộc mọi khuynh hướng tình dục, giống như Ngài yêu tất cả những người tội lỗi. Kinh Thánh nói: "Nhưng Đức Chúa Trời bày tỏ lòng yêu thương của Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là tội nhân thì Đấng Christ đã chết thay cho chúng ta" (Rô-ma 5:8). Chúa Giê-xu Christ "là tế lễ chuộc tội chúng ta, không những vì tội của chúng ta mà thôi, nhưng còn vì tội của cả thế gian nữa" (I Giăng 2: 2). Phúc âm của Đấng Christ "là quyền năng của Đức Chúa Trời để cứu mọi người tin" (Rô-ma 1:16). Chỉ trong Đấng Christ, chúng ta tìm thấy nguồn đáng tin cậy để chữa lành, phục hồi, tha thứ và an ủi. Ngài là cách mà tất cả chúng ta có thể trải nghiệm sự khẳng định, tình yêu vô điều kiện, giá trị và sự chấp nhận của Cha chúng ta trên thiên đàng.

English



Trở lại trang chủ tiếng Việt

Một người có thể bẩm sinh là đồng tính nam không?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon YouTube icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries