settings icon
share icon
Câu hỏi

Chúng ta có thể học được gì từ cuộc đời của Ru-tơ?

Trả lời


Ru-rơ là “dòng dõi những người nữ Mô-áp” nhưng có liên hệ di truyền với Y-sơ-ra-ên qua Lót, cháu trai của Áp-ra-ham (Ru-tơ 1:4; Sáng thế ký 11:31; 19:37). Ru-tơ sống vào thời của Các Quan Xét. Cô đã kết hôn với con trai thuộc một gia đình dòng dõi Y-sơ-ra-ên khi họ sống tại Mô-áp, nhưng tại một thời điểm nào đó cha chồng, chồng, và người anh duy nhất của chồng cô đều qua đời. Vì vậy, Ru-tơ đã phải lựa chọn việc ở lại Mô-áp, quê hương của mình, hoặc theo mẹ chồng, Na-ô-mi, đến vùng đất mà cô không hề biết đến – Giu-đa.

Ru-tơ yêu mẹ chồng của cô và hết sức cảm thương cho bà, khi nhìn thấy bà không chỉ mất đi người chồng mà còn cả những người con trai của bà. Chị dâu của Ru-tơ, Ọc-ba, đã lựa chọn ở lại với đồng bào của cô tại Mô-áp, nhưng Ru-tơ không thể chịu được việc rời xa Na-ô-mi hay Đức Chúa Trời của Y-sa-ra-ên mà cô đã biết đến. Ru-tơ và Na-ô-mi cùng nhau lên đường trở về Giu-đa, đến thành Giê-ru-sa-lem, nơi mà họ quyết định định cư. Lời chứng của Ru-tơ lan rộng, và Bô-ô, chủ của một đồng ruộng gần đó đã nghe về sự chung thủy của cô, như được chép trong sách Ru-tơ 2:11-12: “Bô-ô đáp: Người ta có thuật cho ta nghe mọi điều nàng đã làm cho mẹ chồng nàng, từ khi chồng nàng chết, và cách nào nàng đã lìa cha mẹ, xứ sở sanh của nàng, đăng đi đến một dân tộc mà nàng không biết trước. Nguyện Đức Giê-hô-va báo đáp điều nàng đã làm; nàng đã đến núp dưới cánh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên; cầu xin Ngài thưởng cho nàng cách trọn vẹn.”

Phong tục của Y-sơ-ra-ên là một người nam phải lấy vợ của người anh trai đã khuất của mình để nối dõi dòng họ. Vì anh trai duy nhất của chồng Ru-tơ cũng qua đời nên cô và Na-ô-mi sẽ phải tự lo cho nhau. Hằng ngày, Ru-tơ ra đồng mót lúa để cung cấp thức ăn cho mình và bà Na-ô-mi. Cô tìm được việc làm trong cánh đồng của Bô-ô mà không biết rằng ông là bà con với Na-ô-mi. Khi trở về nhà, Bô-ô để ý thấy Ru-tơ và hỏi người quản lý thợ gặt về nàng. Người đầy tớ nói với Bô-ô về sự chung thủy của Ru-tơ đối với Na-ô-mi và sự chăm chỉ của cô trên đồng ruộng. Bô-ô đích thân bảo Ru-tơ ở lại ruộng của ông và ở gần những người phụ nữ khác, đồng thời nói với cô rằng ông đã cảnh báo những người đầy tớ nam trẻ tuổi không được chạm vào cô và mời cô nếu có khát, hãy đi uống nước nơi bình của những đầy tớ múc cho (Ru-tơ 2:8–9). Ru-tơ đáp lại bằng sự khiêm tốn và cảm kích, hỏi tại sao ông lại ưu ái cô là một người ngoại quốc như vậy, lúc đó Bô-ô nói với cô rằng ông đã nghe về sự hy sinh của cô cho mẹ chồng (Ru-tơ 2:10–13). Bô-ô tiếp tục thể hiện mọi phép lịch sự đối với cô, cung cấp bữa ăn cho cô và hướng dẫn những người thợ gặt của mình cố tình để lại một ít lúa mì cho cô mót (Ru-tơ 2:14–16).

Khi Ru-tơ kể cho Na-ô-mi biết nơi cô đã mót lúa, Na-ô-mi vui mừng và nói với Ru-tơ rằng Bô-ô là bà con gần của Ê-li-mê-léc, chồng của Na-ô-mi; do đó, Bô-ô hội đủ điều kiện để trở thành người bà con cứu chuộc Ru-tơ. Ở Y-sơ-ra-ên, việc duy trì tên tuổi của mỗi gia đình Y-sơ-ra-ên là vô cùng quan trọng, vì vậy Ru-tơ có quyền kêu gọi Bô-ô đảm nhận vai trò đó. Na-ô-mi khuyến khích Ru-tơ tiếp tục mót lúa trong ruộng của Bô-ô, điều mà cô đã làm trong suốt mùa gặt lúa mạch và lúa mì (Ru-tơ 2:18–23).

Vào vụ thu hoạch lúa mạch, Na-ô-mi đề nghị Ru-tơ đến gặp Bô-ô trong khi ông đi sàng sảy lúa mạch nơi sân đạp lúa và yêu cầu ông làm người chuộc sản nghiệp. Ru-tơ có một tâm trí cởi mở và một tinh thần dễ dạy, vì vậy cô đã nghe lời mẹ chồng và làm theo những gì bà yêu cầu (Ru-tơ 3:2–5). Ru-tơ làm đúng theo mọi chỉ dẫn của Na-ô-mi. Bô-ô đã đáp lại một cách thuận lợi, nhưng ông biết một người họ hàng khác thậm chí còn gần hơn ông, người đó sẽ là người đầu tiên đứng ra chuộc Ru-tơ và tài sản của gia đình cô. Bô-ô cần phải hỏi ý kiến người này, trước khi ông có thể cưới Ru-tơ làm vợ. Ngay ngày hôm sau, Bô-ô gặp người họ hàng kia, người này đã từ bỏ hợp pháp mọi quyền đối với tài sản của Ru-tơ và Na-ô-mi.

Ru-tơ và Bô-ô sớm kết hôn và có một con trai tên là Ô-bết. Những người nữ trong xứ vui mừng khi thấy sự thành tín của Đức Chúa Trời và nói với Na-ô-mi rằng: "Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va chẳng từ chối cho bà một người có quyền chuộc lại; nguyện danh của người trở nên sang trọng nơi Y-sơ-ra-ê! Nó sẽ an ủi lòng bà, dưỡng già bà; vì ấy là dâu bà vẫn thương bà, đã sanh nó cho bà; nàng quý cho bà hơn bảy con trai." (Ru-tơ 4:14–15).

Ru-tơ tin cậy Chúa, và Ngài ban thưởng cho sự trung tín của cô bằng cách ban cho cô không chỉ một người chồng mà còn một con trai (Ô-bết), một cháu trai (Y-sai) và một chắt tên là Đa-vít, vua Y-sơ-ra-ên (Ru-tơ 4:17). Bên cạnh những món quà này (Thi Thiên 127:3), Đức Chúa Trời ban cho Ru-tơ phước hạnh được kể vào dòng dõi của Chúa Giê-su (Ma-thi-ơ 1:5).

Ru-tơ là một điển hình về cách Đức Chúa Trời có thể thay đổi một cuộc đời và đưa nó đi theo hướng Ngài đã định trước. Chúng ta thấy Ngài thực hiện kế hoạch hoàn hảo của Ngài trong cuộc đời của Ru-tơ, giống như Ngài làm với tất cả con cái của Ngài (Rô-ma 8:28). Mặc dù Ru-tơ xuất thân từ một dân ngoại ở Mô-áp, nhưng một khi gặp Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, nàng đã trở thành chứng nhân sống cho Ngài bởi đức tin. Mặc dù sống trong hoàn cảnh khiêm nhường trước khi kết hôn với Bô-ô, nhưng cô tin rằng Đức Chúa Trời thành tín chăm sóc dân Ngài. Ngoài ra, Ru-tơ là tấm gương cho chúng ta về sự chăm chỉ và trung tín. Chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời ban thưởng cho sự trung tín: “Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài; vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài.” (Hê-bơ-rơ 11:6).

English





Trở lại trang chủ tiếng Việt

Chúng ta có thể học được gì từ cuộc đời của Ru-tơ?
Chia sẻ trang này: Facebook icon Twitter icon Pinterest icon Email icon
© Copyright Got Questions Ministries