Câu hỏi
Do có những người nữ thuyết giảng có thể giỏi như nam giới, điều đó có nghĩa là họ có được kêu gọi để làm người rao giảng Lời Chúa?
Trả lời
Do những thời đại trước đây khi người nữ bị đối xử như công dân hạng hai trong mọi lĩnh vực, nhiều người cho rằng những hạn chế trong Kinh thánh về vai trò của nữ giới trong hội thánh là một phần của tâm lý phân biệt giới tính đó. Những người khác khẳng định rằng, vì văn hóa đã xóa bỏ hầu hết các sự phân biệt giới tính, nên hội thánh (giáo hội) cũng nên làm như vậy. Những người khác chỉ ra rằng một người nữ có thể có ân tứ ngang bằng—hoặc tốt hơn—một người nam về khả năng diễn thuyết trước công chúng và hiểu biết sâu sắc về Kinh thánh, vì vậy cô ấy nên có thể rao giảng theo cùng một cách mà nam giới làm. Đây là một vấn đề gây chia rẽ, và chúng ta cần xem xét những gì Kinh thánh nói.
Kinh thánh chứa đựng những hướng dẫn của Đức Chúa Trời về vai trò giới tính trong thế giới có trật tự của Ngài. Những vai trò đó khác nhau, không lớn hơn hay nhỏ hơn. Đỏ và xanh lá cây là những màu khác nhau. Màu này không lớn hơn màu kia, nhưng chúng được sử dụng cho những mục đích khác nhau. Cùng nhau, chúng bổ sung cho nhau, lấp đầy thế giới của chúng ta bằng màu sắc rực rỡ. Nếu mọi thứ đều màu đỏ hoặc mọi thứ đều màu xanh lá cây, chúng ta sẽ không đánh giá cao vẻ đẹp của cả hai. Tương tự như vậy với chủ nghĩa bổ sung giới tính. Khi nam giới và nữ giới cùng nhau làm việc trong các nhiệm vụ do Chúa chỉ định, Vương quốc của Chúa sẽ phát triển thịnh vượng.
Người nữ được kêu gọi đến nhiều lĩnh vực phục vụ, và họ nhận được những ân tứ từ Đức Thánh Linh giống như nam giới. Họ nên hoàn thành những lời kêu gọi đó và sử dụng những ân tứ đó giống như nam giới. Người nữ có ân tứ giảng dạy nên sử dụng ân tứ đó, nhưng trong khuôn khổ các nguyên tắc của Kinh thánh. Những nguyên tắc đó có thể được tìm thấy trong 1 Ti-mô-thê 2:12. Sự nhấn mạnh rất rõ ràng: Đức Chúa Trời chỉ định nam giới lãnh đạo trong hội thánh với người nữ phục vụ trong các vai trò hỗ trợ. Điều này không nhất thiết có nghĩa là nam giới không thể hoặc không nên học hỏi từ người nữ; mà có nghĩa là người nữ không nên có thẩm quyền thuộc linh đối với nam giới. Chức vụ mục sư hoặc trưởng lão là vai trò dành riêng cho nam giới—những người cũng phải đáp ứng một số tiêu chuẩn nhất định (xem Tít 1:5–9).
Một người nữ có năng khiếu giảng dạy hoặc truyền giáo có nhiều cách để sử dụng ân tứ của mình trong hội thánh, miễn là cô ấy không chiếm đoạt thẩm quyền thuộc linh do Đức Chúa Trời ban cho người nam. Trong hầu hết các hội thánh liên kết các ban ngành với nhau, người nữ dạy cho các người nữ khác và trẻ em, trong khi các lớp học dành cho người lớn hỗn hợp sẽ do người nam dẫn dắt. Một người nữ có thể là người giao tiếp tuyệt vời và là một nhà thuyết giáo tuyệt vời, nhưng kỹ năng của cô ấy không phủ nhận khuôn mẫu của Kinh thánh. Cô ấy không nên thuyết giảng cho nam giới như thể cô ấy là người lãnh đạo thuộc linh của họ, bất kể cô ấy có tài năng như thế nào. Lệnh cấm trong Kinh thánh đối với một người nữ không được tiếm quyền thuộc linh trong hội thánh có nghĩa là, ít nhất, người nữ không nên là người định nghĩa giáo lý trong hội thánh. Những người có thẩm quyền giải thích Kinh thánh—những người thiết lập lộ trình thuộc linh—phải là người nam.
Công vụ 18:24–26 kể lại câu chuyện về A-bô-lô được một cặp vợ chồng tên là Bê-rít-sin và A-qui-la dạy dỗ. A-bô-lô đã tiếp nhận sự dạy dỗ đó, học được sự trọn vẹn của sứ điệp phúc âm và trở thành một nhà truyền giáo năng động hơn. Bê-rít-sin có phải là hình mẫu của “những nhà thuyết giáo nữ” thời hiện đại không? Không, đoạn văn này nói rõ rằng sự chỉ dẫn mà A-bô-lô nhận được là không chính thức, riêng tư và được thực hiện bởi cả Bê-rít-sin và chồng bà: “Vậy, người khởi-sự giảng cách dạn-dĩ trong nhà hội. Bê-rít-sin và A-qui-la nghe giảng, bèn đem người về với mình, giải-bày đạo Đức Chúa Trời cho càng kỹ-lưỡng hơn nữa” (câu 26). Bê-rít-sin đã giúp chia sẻ phúc âm với A-bô-lô; bà chưa bao giờ được coi là người có thẩm quyền về mặt thuộc linh trong bối cảnh tại hội thánh. Sau này, Phao-lô gọi Bê-rít-sin và chồng bà là “những người cùng làm việc” với ông (Rô-ma 16:3).
Một số người nữ có năng khiếu truyền đạt cảm thấy được kêu gọi để rao giảng, và trong nhiều trường hợp, họ có thể làm tốt hơn những người nam trên bục giảng. Nhưng điều quan trọng là họ phải tiếp cận vấn đề theo Kinh thánh và tự nguyện giới hạn bản thân vào những cách thức mà Đức Chúa Trời đã chỉ định. Việc đảm nhận vai trò mục vụ, quyết định hướng đi tâm linh của hội thánh và những cách khác để thực thi thẩm quyền trên nam giới trong hội thánh là nằm ngoài kế hoạch của Chúa. English
Do có những người nữ thuyết giảng có thể giỏi như nam giới, điều đó có nghĩa là họ có được kêu gọi để làm người rao giảng Lời Chúa?