Câu hỏi
“Làm sao tôi biết mình được kêu gọi để rao giảng Lời Chúa?”
Trả lời
Rao giảng chắc chắn là một sự kêu gọi cao quý và quan trọng đối với Đức Chúa Trời (1 Ti-mô-thê 3:1–7; Gia-cơ 3:1; Ê-phê-sô 4:11–16). Việc rao giảng không chỉ đơn thuần là một phần nội dung trong buổi nhóm thờ phượng, cũng không phải là chia sẻ những kinh nghiệm cá nhân, dù có cảm động đến đâu. Nó cũng không phải là một “bài nói chuyện” có sự trình bày tốt nhằm đưa ra những cách để có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Như sứ đồ Phao-lô ghi lại, việc rao giảng là phương tiện truyền đạt lẽ thật mang lại sự sống cho Phúc Âm của Chúa Giê-xu Christ. Lời của người rao giảng phải trung thành với Lời Chúa, là “quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin” (Rô-ma 1:16). Lời khuyên của Phao-lô dành cho mục sư trẻ Ti-mô-thê nhấn mạnh đến ưu tiên của việc rao giảng: “Ta ở trước mặt Đức Chúa Trời … bảo con rằng: hãy giảng đạo” (2 Ti-mô-thê 4:1–2). Vì vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, việc rao giảng Lời Chúa là điều quan trọng hàng đầu đối với Đức Chúa Trời. Bất kỳ ai đang cân nhắc việc bước vào chức vụ với tư cách là một người rao giảng cũng nên xem Lời Chúa là ưu tiên số một.
Nhưng làm sao một người có thể biết chắc rằng mình được kêu gọi để rao giảng? Trước tiên là những dấu hiệu chủ quan. Nếu một người có khao khát cháy bỏng trong lòng để rao giảng—một khao khát không thể phủ nhận—đó là một dấu hiệu tốt cho thấy Đức Chúa Trời “đang kêu gọi”. Sứ đồ Phao-lô và tiên tri Giê-rê-mi trong Cựu Ước đều trải qua khao khát muốn truyền đạt Lời Chúa. Phao-lô nói, “Ví bằng tôi rao truyền Tin Lành, tôi chẳng có cớ gì khoe mình, vì có lẽ cần buộc tôi; còn không rao truyền Tin Lành, thì khốn khó cho tôi thay” (1 Cô-rinh-tô 9:16). “Được thúc giục” rao giảng có nghĩa là bị thúc đẩy không ngừng bởi một sự thôi thúc không thể cưỡng lại để làm điều đó. Giê-rê-mi miêu tả sự thúc đẩy này như “lửa đốt cháy” (Giê-rê-mi 20:8–9) không thể dập tắt được. Cố gắng kìm nén nó khiến ông mệt mỏi.
Thứ hai là các dấu hiệu khách quan về sự kêu gọi rao giảng từ Đức Chúa Trời. Nếu phản hồi từ những nỗ lực rao giảng ban đầu là tích cực, thì đây là một dấu hiệu tốt cho thấy người đó có ân tứ giảng dạy, tức là ân tứ didaktikos, từ Đức Thánh Linh (Ê-phê-sô 4:11). Mỗi người rao giảng trước hết và quan trọng nhất phải là người dạy Lời Chúa, truyền đạt nó một cách rõ ràng và súc tích cũng như có áp dụng cá nhân cho người nghe. Các nhà lãnh đạo Hội Thánh thường là những người đánh giá tốt nhất xem một người có ân tứ này hay không. Nếu họ đồng ý rằng người đó có, thì người giảng đạo nên được Hội Thánh xem xét về phẩm hạnh, như được miêu tả trong các tiêu chuẩn đối với trưởng lão trong 1 Ti-mô-thê 3 và Tít 1. Hai lời khẳng định này của Hội Thánh là một dấu hiệu khác cho thấy sự kêu gọi của Chúa.
Cuối cùng, cả quá trình cần được thực hiện với sự cầu nguyện trong từng bước. Nếu Đức Chúa Trời thực sự kêu gọi một người để rao giảng, Ngài sẽ xác nhận điều đó theo nhiều cách. Nếu bạn cảm thấy mình đang được kêu gọi để rao giảng, hãy tìm kiếm sự hiện diện của Chúa và cầu xin Ngài ban cho nhiều cơ hội và nhiều sự xác nhận hơn, cả bên trong lẫn bên ngoài. Cũng hãy cầu xin Ngài bày tỏ nếu đó không phải là ý muốn của Ngài để bạn tiếp tục. Hãy vững lòng tin rằng Chúa là Đấng toàn năng kiểm soát mọi sự và sẽ làm “mọi sự … làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định” (Rô-ma 8:28). Nếu Chúa đã kêu gọi bạn rao giảng, thì lời kêu gọi đó sẽ không bị từ chối. English
“Làm sao tôi biết mình được kêu gọi để rao giảng Lời Chúa?”