Câu hỏi
“Chủ nghĩa bổ trợ (bổ sung) và chủ nghĩa bình đẳng – quan điểm nào là đúng theo Kinh Thánh?”
Trả lời
Chủ nghĩa bổ trợ/bổ sung (complementarianism) – theo “Hội đồng về Người Nam và Người Nữ của Kinh Thánh” (The Council on Biblical Manhood and Womanhood) – là quan điểm cho rằng Đức Chúa Trời giới hạn phụ nữ trong việc đảm nhận vai trò lãnh đạo trong Hội Thánh, và kêu gọi người nữ phục vụ trong những vai trò tuy khác biệt nhưng có giá trị như nhau, mang tính bổ trợ/bổ sung cho vai trò của nam giới. Chủ nghĩa bình đẳng (egalitarianism) – theo tổ chức Cơ Đốc Nhân vì Bình Đẳng Kinh Thánh (Christians for Biblical Equality) – cho rằng Kinh Thánh không đưa ra sự phân biệt giới tính nào đối với các chức vụ trong Hội Thánh. Cả hai bên đều tuyên bố rằng quan điểm của mình là dựa trên Kinh Thánh, do đó việc xem xét cẩn trọng những gì Kinh Thánh thật sự nói là vô cùng cần thiết.
Tóm lại một lần nữa, một bên là những người theo chủ nghĩa bình đẳng, họ tin rằng không có sự phân biệt giới tính, và vì tất cả chúng ta là một trong Đấng Christ, nên nam và nữ có thể hoán đổi cho nhau trong các vai trò chức năng, cả trong lãnh đạo lẫn gia đình. Bên đối lập là những người tự nhận mình theo chủ nghĩa bổ trợ/bổ sung. Họ tin rằng nam và nữ bình đẳng về bản chất (tức là cùng là con người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời), nhưng cũng giữ vững quan điểm rằng giới tính có phân biệt trong vai trò chức năng — trong xã hội, trong Hội Thánh và trong gia đình.
Một lập luận ủng hộ cho chủ nghĩa bổ trợ có thể được đưa ra từ I Ti-mô-thê 2:9–15. Câu đặc biệt nổi bật chống lại quan điểm bình đẳng là I Ti-mô-thê 2:12, trong đó chép rằng: “Ta không cho phép đàn-bà dạy-dỗ, cũng không được cầm quyền trên đàn-ông; nhưng phải ở yên-lặng.” Phao-lô cũng đưa ra lập luận tương tự trong I Cô-rinh-tô 14, nơi ông viết: “đàn-bà phải nín-lặng trong đám hội của anh em: Họ không có phép nói tại nơi đó, nhưng phải phục-tùng cũng như luật-pháp dạy” (I Cô-rinh-tô 14:34). Phao-lô lập luận rằng người nữ không được phép giảng dạy hoặc cai trị trên người nam trong bối cảnh Hội Thánh. Những đoạn Kinh Thánh như I Ti-mô-thê 3:1–13 và Tít 1:6–9 dường như cũng giới hạn các “chức vụ lãnh đạo” trong Hội Thánh cho nam giới.
Quan điểm bình đẳng thường trích Ga-la-ti 3:28. Trong đó sứ đồ Phau-lô viết rằng: “Tại đây không còn chia ra người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi-mọi hoặc người tự-chủ; không còn đàn-ông hoặc đàn-bà; vì trong Đức Chúa Jêsus-Christ, anh em thảy đều làm một.” Quan điểm bình đẳng cho rằng trong Đấng Christ, những khác biệt về giới tính vốn đặc trưng cho các mối quan hệ sa ngã đã bị loại bỏ. Tuy nhiên, có phải Ga-la-ti 3:28 nên được hiểu theo cách đó không? Bối cảnh có cho phép một cách giải thích như vậy không? Rõ ràng là cách giải thích đó làm sai lệch ý nghĩa trong ngữ cảnh của câu Kinh Thánh. Trong thư Ga-la-ti, Phao-lô đang trình bày lẽ thật lớn lao rằng sự xưng công bình đến bởi đức tin chứ không bởi việc làm (Ga-la-ti 2:16). Trong Ga-la-ti 3:15–29, Phao-lô lập luận rằng sự xưng công bình dựa trên sự khác biệt giữa luật pháp và lời hứa. Câu 28 nằm trong lập luận của Phao-lô rằng tất cả những ai ở trong Đấng Christ đều là dòng dõi Áp-ra-ham và là người thừa hưởng lời hứa (Ga-la-ti 3:29). Bối cảnh của phân đoạn này cho thấy rõ ràng rằng Phao-lô đang nói về sự cứu rỗi, chứ không phải về vai trò trong Hội Thánh. Nói cách khác, sự cứu rỗi được ban cho cách nhưng không cho tất cả mọi người, không phân biệt các yếu tố bên ngoài như chủng tộc, địa vị kinh tế hay giới tính. Việc kéo rộng ngữ cảnh này để áp dụng cho vai trò giới tính trong Hội Thánh là vượt xa và đi lệch khỏi lập luận mà Phao-lô đang đưa ra.
Điểm then chốt thực sự của lập luận này – và là điều mà nhiều người theo chủ nghĩa bình đẳng không hiểu được – đó là: sự khác biệt về vai trò không đồng nghĩa với sự khác biệt về phẩm chất, tầm quan trọng hay giá trị. Người Nam và người nữ đều có giá trị như nhau trong mắt Đức Chúa Trời và trong kế hoạch của Ngài. Người nữ không hề thấp kém hơn người nam. Ngược lại, Đức Chúa Trời phân định những vai trò khác nhau cho người nam và người nữ trong Hội Thánh và trong gia đình, vì đó là cách Ngài đã thiết kế chúng ta để vận hành. Lẽ thật về sự khác biệt và sự bình đẳng có thể được nhìn thấy trong trật tự chức năng của Ba Ngôi Đức Chúa Trời (xem I Cô-rinh-tô 11:3). Con vâng phục Cha, Đức Thánh Linh vâng phục Cha và Con. Sự vâng phục về chức năng này không hề có nghĩa là thấp kém về bản thể, vì cả ba Ngôi đều là Đức Chúa Trời trọn vẹn, nhưng khác nhau về vai trò và chức năng. Cũng vậy, nam và nữ đều là con người như nhau và cùng mang hình ảnh của Đức Chúa Trời, nhưng họ được Chúa chỉ định những vai trò và chức năng khác nhau, phản chiếu trật tự chức năng trong chính Ba Ngôi Đức Chúa Trời. English
“Chủ nghĩa bổ trợ (bổ sung) và chủ nghĩa bình đẳng – quan điểm nào là đúng theo Kinh Thánh?”