Câu hỏi
Chủ nghĩa bổ sung là gì?
Trả lời
Chủ nghĩa bổ sung là giáo lý cho rằng Đức Chúa Trời đã ban cho nam tính và nữ tính và rằng người nam và người nữ được tạo ra để bổ sung hoặc hoàn thiện cho nhau. Những người theo chủ nghĩa bổ sung tin rằng các vai trò giới tính được tìm thấy trong Kinh thánh là những sự phân biệt có mục đích và ý nghĩa, khi áp dụng trong gia đình và hội thánh, sẽ thúc đẩy sức khỏe tinh thần của cả người nam và người nữ. Việc chấp nhận các vai trò do Chúa định đoạt của người nam và người nữ sẽ thúc đẩy chức vụ của dân Chúa và cho phép người nam và người nữ đạt được tiềm năng mà Chúa ban cho họ.
Quan điểm bổ sung bắt đầu với Sáng thế ký 1:26–27, nói rằng Đức Chúa Trời đã tạo ra nhân loại, nam và nữ, theo hình ảnh của chính Ngài. Sáng thế ký 2:18 chứa đựng thêm chi tiết rằng Đức Chúa Trời đã tạo ra Ê-va một cách cụ thể để bổ trợ cho A-đam: “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm nên một người giúp đỡ thích hợp cho nó.” Do đó, hai giới tính là một phần của trật tự được tạo ra bởi Đức Chúa Trời. Bất kỳ sự không rõ ràng nào của các giới tính hoặc sự bóp méo các vai trò trong thời hiện đại đều là kết quả của Sự Sa Ngã.
Chủ nghĩa bổ sung theo Ê-phê-sô 5:21–33 như là mô hình cho gia đình. Người chồng có vai trò là người đứng đầu trong gia đình. Người chồng phải nuôi dưỡng vợ mình và lãnh đạo gia đình mình một cách yêu thương, khiêm nhường và hy sinh. Người vợ có vai trò nuôi dưỡng con cái và sẵn lòng phục tùng sự lãnh đạo của chồng mình. Khi cả chồng và vợ bổ trợ cho nhau theo cách này, Đấng Christ được tôn vinh. Trên thực tế, bản thân cuộc hôn nhân trở thành chính những gì mà nó đã được thiết kế: một bức tranh sống động về Đấng Christ và Hội thánh (câu 32).
Trong hội thánh, chủ nghĩa bổ sung theo 1 Ti-mô-thê 2:11—3:7 và Tít 2:2–6 như là một hình mẫu. Theo Kinh thánh, những người nam trong hội thánh có trách nhiệm lãnh đạo và đào tạo thuộc linh. Những người nữ thì thực hành các ân tứ thuộc linh của họ theo bất kỳ cách nào mà Kinh thánh cho phép—điều cấm duy nhất là “dạy dỗ hoặc nắm quyền trên một người nam” (1 Ti-mô-thê 2:12). Khi những người nam và người nữ hoàn thành vai trò mà Chúa ban cho họ trong một hội thánh, Đấng Christ được tôn vinh. Trên thực tế, chính hội thánh trở thành những gì nó đã được thiết kế: một bức tranh sống động về thân thể của Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 12:12–27).
Quan điểm đối lập với chủ nghĩa bổ sung là chủ nghĩa bình đẳng, dạy rằng, trong Đấng Christ, không còn sự phân biệt giới tính nữa. Ý tưởng này xuất phát từ Ga-la-ti 3:28. Những người theo chủ nghĩa bình đẳng cho rằng, vì tất cả các tín đồ đều là một trong Đấng Christ, nên vai trò của người nam và người nữ có thể hoán đổi cho nhau trong việc lãnh đạo hội thánh và trong gia đình. Chủ nghĩa bình đẳng coi sự phân biệt giới tính là kết quả của Sự Sa Ngã và sự cứu chuộc của Đấng Christ là xóa bỏ những sự phân biệt đó, mang lại sự hiệp nhất. Chủ nghĩa bổ sung coi sự phân biệt giới tính là kết quả của Sự sáng tạo và sự cứu chuộc của Đấng Christ, như một sự trở lại với những sự phân biệt đó, tránh gây nhầm lẫn. Phao-lô đứng về phía những người theo chủ nghĩa bổ sung, trích dẫn thứ tự sáng tạo làm cơ sở cho lời dạy của mình: “Vì A-đam được dựng nên trước, rồi mới đến Ê-va” (1 Ti-mô-thê 2:13).
Sự khác biệt về vai trò không đồng nghĩa với sự khác biệt về chất lượng, tầm quan trọng hoặc giá trị. Người nam và người nữ đều được coi trọng như nhau trong mắt Chúa và trong kế hoạch của Ngài. Chủ nghĩa bổ sung tìm cách bảo tồn sự khác biệt trong Kinh thánh giữa vai trò của người nam và người nữ trong khi vẫn coi trọng chất lượng và tầm quan trọng của cả hai giới tính. Kết quả của chủ nghĩa bổ sung thực sự là sự tôn vinh Đấng Christ và sự hòa hợp trong hội thánh và trong gia đình. English
Chủ nghĩa bổ sung là gì?